Thơ tình : Hương Ngọc Lan .
Em chẳng dám trách anh đâu...
Hương Ngọc lan vẫn dịu dàng tỏa ngát
Nỗi nhớ thương vẫn cuộn dâng dào dạt
Em lặng thầm gửi gió mang đi
Anh trong em luôn là mối tình si
Là nỗi nhớ thiên di , là nghĩa tình sâu nặng
Hương Ngọc Lan vẫn ngập tràn ngõ vắng
Nắng hay mưa vẫn thơm lối đi về
Nếu có một ngày theo cơn gió triền đê
Anh thân yêu đi về lối khác
Thì là tại tình yêu em dành cho anh đã nhạt
Giữ làm sao cơn gió đa tình ...
Em chẳng trách anh đâu
Hoa ngọc Lan vẫn dịu dàng trắng mát
Hương ngọc Lan vẫn nhẹ nhàng thơm ngát
Như tia nắng đầu tinh khiết ba mai ...
Nguyễn Tuyết Hạnh
0 nhận xét:
Đăng nhận xét