Thơ tình : Mong manh !
Hãy nhẹ nhàng ngồi xuống đi anh
Bên cạnh nhau, lặng lẽ chờ xuân tới
Mùa đã qua, mùa đang qua rất vội
Gió thì thào nồng nhiệt ở ngoài hiên
Biển nghiêng chiều, biển chọn chốn bình yên
Trút cạn nhau bao mặn mòi lắng đọng
Cát vụn đắng hóa tan vào chân sóng
Mà bến bờ nghi ngại phút rời xa
Tiếc nuối gì, miền kí ức dần qua
Giọt thời gian trên dòng tay chảy mãi
Chẳng níu giữ được ngày vui gần lại
Thì ban mai, nhánh cỏ ngậm thiên đường
Ta có mình, tim âu yếm niềm thương
Sẽ muôn kiếp lạc lầm soi lối nhỏ
Trong đêm tối ngàn sao như mắt ngỏ
Nghe bình minh, sóng lại vỗ chân trời…
CCCM
0 nhận xét:
Đăng nhận xét