Sững người với câu nói bất thường của chồng sau cuộc ân ái
Một buổi tối nọ, sau khi hai vợ chồng ân ái, Minh buột miệng nói: "Giường mềm nằm vẫn thoải mái hơn, giường cứng nằm khó chịu quá, hôm sau đổi em nhé". Trúc bỗng ngẩn cả người...
Trúc năm nay 35 tuổi, cô và Minh cưới nhau đã được 6 năm. Những năm qua, công việc và con cái khiến vợ chồng cô bận tối mắt tối mũi. Cuộc sống hôn nhân của Trúc và Minh bắt đầu trở nên nhạt nhẽo, không còn những nồng nhiệt và ngọt ngào của ngày mới cưới, mọi thứ đều đi theo guồng quay, không hề có sự mới mẻ, ngay cả chuyện "phòng the" cũng vậy. Một buổi tối nọ, sau khi hai vợ chồng ân ái , Minh buột miệng nói câu: "Giường mềm nằm vẫn thoải mái hơn, giường cứng nằm khó chịu quá, hôm sau đổi em nhé".
Trúc bỗng ngẩn cả người, giường ở nhà là giường cứng, bởi sinh con xong Trúc bị đau lưng, đây là bệnh phát sinh trong những ngày tháng cô ở cữ, bác sĩ khuyên cô nên nằm giường cứng, cho nên phòng ngủ của hai vợ chồng mới thay giường cứng, chồng cô ngủ ở đâu mà lại có giường mềm cơ chứ?
Ảnh minh họa
Công ty của Minh làm liên quan đến hỗ trợ kĩ thuật, Minh hầu như không đi công tác, mỗi tối Minh đều về nhà ngủ, thấy chồng đột nhiên nhắc đến giường mềm nằm thoải mái, Trúc liền cảm thấy có vấn đề. Sau khi Minh nói câu đó, anh vội vàng bổ sung thêm: "Từ sau ngày em sinh con, chúng ta chưa từng nằm qua giường mềm, anh rất nhớ cảm giác mềm mại và thoải mái đó".
Trúc cố gắng mỉm cười và bảo Minh kiên nhẫn, hôm sau sẽ đến cửa hàng nội thất xem. Trúc thật sự cảm thấy rất lo lắng, chuyện này đã trôi qua được vài ngày nhưng cô vẫn cảm thấy không yên, giác quan thứ 6 của Trúc mách bảo Minh đang giấu diếm cô một chuyện.
Thế là Trúc quyết định theo dõi Minh, công việc của Trúc là bán hàng, nên cô có thể chủ động về thời gian. Trúc thay đổi thói quen dậy sớm hơn, Minh vừa ra cửa là Trúc liền bám theo.
Công ty của Minh làm việc muộn hơn những công ty khác một tiếng, nhưng mỗi ngày Minh đều đi làm rất sớm, lúc trước Trúc không hề để tâm chuyện này, hiện nay suy nghĩ cẩn thận Trúc mới nhận ra, công ty của Minh 9 giờ mới bắt đầu làm việc, vậy mà chưa đến 7 giờ anh đã vội đi làm, anh đi sớm như vậy để làm gì?
Trúc đã theo dõi Minh đã 3 ngày nay, Minh rất đề cao cảnh giác, đi được một đoạn Minh đã quay đầu lại kiểm tra. Công ty của Minh khá xa, tuy nhiên vì muốn rèn luyện sức khỏe nên thay vì đi xe Minh chuyển sang đi bộ. Trúc cũng khá cẩn thận trong việc ngụy trang, cô lấy một bộ đồ cũ ngay dưới tủ, ăn mặc thành một bà lão, đeo kính đen và đội thêm cái mũ. Trong 3 ngày Trúc theo dõi, 2 ngày đầu đúng là Minh có đến công ty thật. Đến ngày thứ 3, mới 6 giờ 20 phút sáng thì Minh đã ra khỏi cửa, anh bảo hôm nay có sếp lớn xuống kiểm tra nên phải đi chuẩn bị.
Trúc liền mặc thêm áo vào người và bám theo Minh, Trúc thấy Minh rẽ vào một khu dân cư cách không xa nhà, mới sáng sớm, người ra vào thang máy rất ít nên Trúc rất dễ đoán, Minh đi thang máy đến tầng 22 thì dừng lại. Trúc liền rút điện thoại ra dò thám, hỏi Minh đã đến công ty chưa, Minh bảo anh đã đến nơi rồi.
Trúc rất tức giận nhưng vẫn cố nhẫn nhịn, cô bước vào thang máy và bấm dừng ở tầng 22, tầng này có vài hộ sinh sống. Thế là Trúc gọi lại cho Minh, cô nghe giọng của Minh phát ra từ một căn phòng. Sau khi xác định vị trí của Minh, trúc liền tắt điện thoại.
Trúc nấn ná trước cửa phòng khoảng 10 phút, cô cố gắng bình ổn lại tâm trạng, thời điểm đó tim cô đập rất nhanh, Trúc hy vọng tất cả chỉ là hiểu lầm mà thôi. Trúc gõ cửa, mở cửa là một phụ nữ khoảng 50 tuổi, cửa căn phòng này đối diện chính là phòng ngủ, vừa liếc mắt đã thấy chồng cô đang nằm trên giường, anh đang ở trần và bên dưới mặc mỗi cái quần lót. Trúc đẩy cửa bước vào, cô mắng và chỉ vào mặt chồng: "Đúng là loại đàn ông đê tiện, mặt dày, không phải anh nói đang ở công ty à? Công ty của anh đây sao?"
Minh vừa nghe giọng Trúc liền giật mình, anh vội mặc quần áo vào, miệng thì liên tục bảo nghe anh giải thích, còn người phụ nữ đó thì đứng ngây ngốc cả người. Trúc liền rút điện thoại ra chụp ngay hiện trường, sau đó cô quay người bước ra khỏi phòng, không thèm ngoảnh đầu lại.
Trúc tin rằng cô sẽ bình tĩnh nói chuyện ly hôn với Minh, nhưng khi vừa trở về nhà, Trúc không chịu nổi mà òa khóc nức nở. Nếu Minh ngoại tình với người phụ nữ trẻ hơn, đẹp hơn thì cô có thể thấu hiểu, đằng này chồng lại gian díu với một phụ nữ đáng tuổi mẹ anh, thử hỏi cô làm sao có thể chấp nhận? Trúc không ngờ người chồng nhìn có vẻ thật thà ấy lại làm ra chuyện phản bội cô như vậy? Cuộc hôn nhân này cô có nên níu kéo không?
Trúc ngẩng lên, nơi đầu giường ảnh cưới vẫn còn treo ở đó, rồi nhìn sang những tấm ảnh vui đùa của con thơ, nụ cười vẫn còn toe toét trên môi, nghĩ đến khoảng thời gian mới cưới anh đã từng thề thốt sẽ yêu thương cô suốt đời. Lúc hồi tưởng lại hình ảnh Minh ở trần nằm trên giường người phụ nữ ấy, cảm giác như bị hóc xương này khiến Trúc cảm thấy khó thở.
Khi hai vợ chồng ngồi nói chuyện với nhau, Minh bảo không trông mong Trúc sẽ tha thứ, Minh chỉ hy vọng Trúc đừng rời xa anh. Minh bảo, anh chưa bao giờ nghĩ sẽ ly hôn với Trúc, Minh thẳng thắn kể về người phụ nữ ấy, cô ta đã ly dị chồng, họ quen biết nhau trên mạng, lúc đầu cả hai đều nghĩ mối quan hệ này chỉ là đùa bỡn cho vui, sau đó họ nhận ra tình cảm dành cho nhau.
Nhưng Minh chưa từng có ý định sẽ ly hôn Trúc để cưới người phụ nữ ấy, cô ta cũng không hề có ý bảo anh ly hôn, hai người đều chấp nhận cuộc sống an phận như vậy. Minh bảo, chỉ cần Trúc không rời xa anh, mọi sự trừng phạt anh đều chấp nhận. Trúc cảm thấy tâm trạng rối bời, cuộc hôn nhân này liệu cô có nên tiếp tục hay không?
0 nhận xét:
Đăng nhận xét