Cho một lần trầm tích hóa bể khơi .
Chẳng cần phải nói thêm gì đâu trăng
Lá đã rơi, gió mùa thu sóng sánh
Tự nhiên thế, rồi chim chiều mỏi cánh
Sẽ neo về nơi chốn ấy tìm nhau
Chẳng cần nói gì, trăng cũng hiểu vì đâu
Biển đợi sóng, cứ cồn cào thức mãi
Sông phù sa, tự ngàn xưa dồn lại
Cho một lần trầm tích hóa bể khơi
Đã cánh buồm, đã sông nước đầy vơi
Thì trăng nhé, nương gió chiều gần lại
Dẫu chẳng đủ cho lòng nhau ấm mãi
Cũng một lần khát lộng bến bờ xa
Mãi mãi là đồi cỏ ngát lời hoa
Vẽ mơ ước trên cánh diều thơ bé
Giấc mơ này đêm thầm thì bảo thế
Bình minh mai nhấp nháy hóa thiên đường…
CCCM
CCCM
0 nhận xét:
Đăng nhận xét